ĐƯỢC GỌI CHO MỘT MỤC ĐÍCH

“Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn địa đàng, để họ trồng tỉa và coi sóc vườn”.

Thomas Carlyle nói, “Sống không có mục đích, con người như con tàu không bánh lái; một vật trôi dạt, vô dụng. Hãy có một mục đích sống! Và khi có nó, hãy dốc hết sức lực của trí óc và cơ bắp vào công việc Chúa muốn nơi bạn!”. Đồng tình với Thomas Carlyle, một nhà sản xuất phim nói, “Nếu chúng ta có trách nhiệm đối với ngân sách được Thiên Chúa trao, Ngài sẽ mở cửa. Đừng quên, bạn ‘được gọi cho một mục đích!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

‘Được gọi cho một mục đích’, cũng là chủ đề của Lời Chúa mồng 3 Tết, ngày Thánh Hoá Công Việc. Các bài đọc cho biết, nhân vật chính của câu chuyện lớn trong Thánh Kinh là ai, Ngài làm gì, muốn gì? Ngài là Thiên Chúa, Đấng tạo dựng muôn loài và con người; Ngài muốn con người tiếp tục công trình của Ngài, nó ‘được gọi cho một mục đích’, để “trồng tỉa và coi sóc vườn”. xem tiếp

ĐƯỢC GỌI ĐỂ CHUYỂN TRAO

“Công đức của các ngài không chìm vào quên lãng”.

Rudyard Kipling, một nhà thơ người Anh, đã nói, “Thiên Chúa không thể có mặt ở khắp mọi nơi; vì thế, Ngài đã tạo nên các bà mẹ!”.

Anh Chị em,

Rudyard Kipling không chỉ nói đến các bà mẹ, mà là tất cả các bà mẹ của mọi loài, ngay cả thảo mộc và động vật. Bởi lẽ, nói đến mẹ là nói đến sự sống; nói đến sự sống là nói đến Thiên Chúa, nguồn mạch mọi sự sống. Hôm nay, mồng hai Tết, Giáo Hội cho con cái dành riêng một ngày để kính nhớ ông bà cha mẹ; đó là những con người chuyển trao sự sống. Họ đón nhận mầm sống từ Thiên Chúa, làm cho mầm ấy trổ sinh và trao về lại cho Thiên Chúa. Tắt một lời, họ là những con người ‘được gọi để chuyển trao’, chuyển trao sự sống, chuyển trao đức tin! xem tiếp

TẦM NHÌN VÀ CÁCH NHÌN

“Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa!”; “Ta sẽ ăn gì và mặc gì?”.

Nói đến sự quan trọng của tầm nhìn, minh hoạ của Cedric Gowler thật thú vị, “Tiền thường xen vào giữa Chúa và người. Chỉ cần giữ hai xu nhỏ trước mắt, bạn sẽ không nhìn thấy những ngọn núi. Cũng không cần một số tiền quá lớn xen vào giữa chúng ta với Thiên Chúa; chỉ một chút, đặt không đúng vị trí, hiệu quả sẽ che khuất tầm nhìn, và chúng ta không bao giờ thấy Ngài!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Chỉ một chút, đặt không đúng vị trí, hiệu quả sẽ che khuất tầm nhìn!”. Hôm nay, ngày đầu Năm Mới, Lời Chúa cho chúng ta hai chọn lựa: chọn ‘tầm nhìn và cách nhìn’ cuộc sống mà Chúa Giêsu đề nghị hay chọn kiểu người đời, vốn chỉ bận tâm về tiền bạc, của cải. Hai điều này không bao giờ tương thích; đó là “Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa!”, và “Ta sẽ ăn gì và mặc gì?”. xem tiếp

CỘNG ĐỒNG

CHÚA NHẬT 3 MÙA THƯỜNG NIÊN

(Neh 8, 1-4a.5-6.8-10; 1Cor 12, 12-30; Lc 1, 1-4. 4, 14-21)

Sách của Nehemiah diễn tả cuộc lưu đầy của dân Do-thái từ Babylon trở về xây lại tường thành Giêrusalem. Khi Vua nước Babylon chiếm hữu thành Giêrusalem và đánh đổ nước Giuđa, đã bắt dân Do-thái cư ngụ ở Palestine đi làm tôi đòi nô lệ tại Babylon. Sau khi các vua nước Medes và Persians đánh thắng dân thành Babylon vào năm 538 BC, vua Cyrus đã cho phép dân Do-thái trở về quê hương. Đúng ra, có ba nhóm trở về vào ba thời kỳ khác nhau. Nhóm thứ nhất dưới sự hướng dẫn của Zerubbabel vào năm 536 BC. Nhóm thứ hai được dẫn dắt bởi Ezra vào năm 458 BC và nhóm sau cùng được Nehemiah dẫn về quê hương vào năm 445 BC. Sách của Nehemiah được viết vào trong khoảng thời gian (465-423 BC). xem tiếp

Làm thế nào để “khỏi chết” lần thứ hai?

Phụng vụ Giáo hội ấn định lễ Hiển Linh khép lại mùa Giáng Sinh và lễ Chúa Giê-su chịu Phép Rửa mở đầu cho mùa Thường niên năm Phụng vụ mới (CN I/TN). Cũng bởi vì biến cố Chúa Giê-su chịu Phép Rửa tại sông Gio-đan đánh dấu việc mở ra một giai đoạn mới, giai đoạn xuất hiện công khai khởi đầu cho sứ vụ của Người sau 30 năm sống ẩn dật tại Na-da-ret. Tuy nhiên, truyền thống phụng vụ Đông phương coi biến cố này vẫn là một thành phần trong lễ Hiển Linh, vì cùng mang một ý nghĩa: Thiên Chúa tỏ mình ra cho muôn dân. Đó là chưa kể ngay trong thời gian sống ẩn dật, thêm một bằng chứng thuyết phục là năm Đức Giê-su 12 tuổi bị coi như đi lạc, thì khi tìm lại được, Đức Mẹ và Thánh Cả Giu-se đã chứng kiến Người đang ngồi nghe và đặt những câu hỏi rất thông minh trước các bậc thầy Do-thái trong Đền Thờ (Lc 2, 41-50). Cũng có thể coi biến cố đi lạc như một sự tỏ mình ra cho mọi người. Tuy vậy, chỉ sau khi chịu phép rửa tại sông Gio-đan, Chúa Giê-su mới chính thức thu nhận môn đệ và thực thi sứ vụ của Người.

xem tiếp

HÃY TỎA SÁNG

Hôm ấy, đang khi vị linh mục giảng tĩnh tâm cho gần 500 tín hữu trong một hội trường rộng lớn về đề tài: “Hãy làm gương sáng”, thì điện bị cúp trong toàn khu vực (cúp điện theo chiến thuật!). Cả hội trường chìm trong bóng tối.

Bấy giờ ngài bật lên một que diêm, giơ cao lên và cất tiếng hỏi: “Anh chị em có thấy ánh sáng từ que diêm nầy không?”
Mọi người trong hội trường đáp lại: “Thưa có”

Vị linh mục tiếp: “Dù bóng tối phủ dày nhưng chỉ cần ánh sáng của một que diêm thôi cũng đủ cho nhiều người chung quanh nhìn thấy. Như thế, ánh sáng của việc tốt, dù nhỏ bé thôi, cũng có thể tỏa ra trước mắt nhiều người trong một xã hội dẫy đầy bóng tối.” xem tiếp

ĐỨC MA-RI-A MẸ CHÚA GIÊ-SU VÀ MẸ CHÚNG TA

HIỆP SỐNG TIN MỪNG

LỄ MẸ THIÊN CHÚA A.B.C

Ds 9,1-6 ; Gl 4,4-7 ; Lc 2,15-21

I. HỌC LỜI CHÚA

1. TIN MỪNG: Lc 2,15-21.

(15) Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời, những người này bảo nhau: “Nào chúng ta sang Bêlem, để xem sự việc đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết”. (16) Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. (17). Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này. (18) Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên. (19) Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng. (20) Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ. (21) Khi Hài Nhi được đủ tám ngày, nghĩa là đến lúc phải làm lễ Cắt Bì, người ta đặt tên cho Hài Nhi là Giê-su. Đó là tên mà sứ thần đã đặt, trước khi Hài Nhi thành thai trong lòng Mẹ.

2. Ý CHÍNH: CHÚA GIÊ-SU LÀ CON MẸ MA-RI-A

Các mục đồng liền vội vã lên đường đi tìm Đấng Cứu Thế theo dấu chỉ thiên sứ vừa cho biết (x Lc 2,12), và họ đã gặp được Hài Nhi mới sinh, cùng với cha mẹ Người là hai ông bà Giu-se và Ma-ri-a (c 16). Sau đó tới ngày thứ tám, là lễ Cắt Bì và Hài Nhi được đặt tên là Giê-su, đúng như lời thiên thần truyền tin cho trinh nữ Ma-ri-a (x Lc 1,31). xem tiếp