Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 18 Thường Niên C

 

THỨ BẢY

Bài Ðọc I: (Năm II) Kb 1, 12 – 2, 4

Chớ thì ngàn xưa Chúa chẳng phải là Thiên Chúa, Chúa của tôi, là Ðấng Thánh của tôi? Vậy là chúng tôi không sao chết được. Lạy Chúa, Chúa đã đặt nó lên để xét xử, làm cho nó vững mạnh để trừng phạt. Mắt Chúa tinh sạch, không thể nhìn sự dữ, không thể xem sự gian ác. Tại sao Chúa lại nhìn những kẻ gian ác, và kẻ bất lương nuốt người công chính hơn nó, sao Chúa vẫn làm thinh?

Chúa để loài người như cá biển, như sâu bọ không có vua quan. Nó lấy lưỡi câu mà bắt hết, lấy chài mà kéo mọi sự, lấy lưới mà thu lượm: bởi thế nó hớn hở vui mừng. Vì vậy, nó cúng tế cho chài, nó dâng lễ vật cho lưới, vì bởi đấy nó được phần béo tốt và món ăn ngon. Lẽ nào nó cứ thả lưới không ngừng và luôn luôn tàn nhẫn sát hại các dân?

Tôi sẽ đứng ở vọng canh của tôi, đứng yên nơi thành lũy của tôi, tôi chờ xem Chúa dạy tôi thế nào, và trả lời ra sao cho điều tôi biện bạch? Chúa đáp lại tôi rằng: “Hãy chép điều ngươi thấy, hãy khắc nó vào tấm bảng để đọc được dễ dàng. Bởi hình lạ còn xa, nó sẽ xuất hiện trong thời sau hết và sẽ chẳng hư không. Nó kết duyên với ngươi, hãy chờ đợi nó, vì nó sẽ đến không trì hoãn. Chắc chắn nó sẽ đến, không sai. Người không có lòng ngay thì ngã gục, nhưng người công chính sẽ sống nhờ trung tín”.

 

Phúc Âm: Mt 17, 14-19

Khi ấy, có một người đến gần, quỳ gối trước mặt Chúa Giêsu mà nói rằng: “Lạy Ngài, xin thương xót con trai tôi vì nó mắc chứng kinh phong và rất trầm trọng: nó thường ngã vào lửa và lắm lúc nó ngã xuống nước. Tôi đã đem nó đến cùng môn đệ Ngài, nhưng các ông không thể chữa nó được”. Chúa Giêsu đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng tin và hư hỏng! Ta phải ở với các ngươi đến bao giờ? Ta còn phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Hãy đem nó lại đây cho Ta”. Chúa Giêsu quát mắng quỷ và quỷ liền ra khỏi đứa bé. Và nó được lành ngay trong lúc ấy. Bấy giờ các môn đệ đến hỏi riêng Chúa Giêsu rằng: “Tại sao chúng con không thể trừ quỷ ấy được?” Chúa Giêsu bảo các ông rằng: “Vì các con yếu lòng tin! Thầy bảo thật các con: Nếu các con có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì các con có khiến núi này rằng: ‘Hãy rời khỏi đây mà sang nơi kia’, thì nó liền đi sang, và chẳng có gì các con không làm được”.

 

SUY NIỆM

Bối cảnh của đoạn Tin Mừng này diễn ra khi Chúa Giêsu dắt ba môn đệ  Phêrô, Gioan và Giacôbê lên núi để cho các ông thấy dung nhan của Chúa. Trong khi đó, dưới chân núi, các môn đệ còn lại cũng bày đặt trổ tài trừ quỷ. Người cha này rất chân thành, kể rõ bệnh tình của đứa con, những đau đớn cho nó và những phiền phức cho những người xung quanh: “Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước” (Mt 17, 15). Ông này cũng cho Chúa biết rõ: “Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài, nhưng các ông không chữa được” (Mt 17, 16). Sau khi than trách về lòng tin của họ: “Ôi, thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà!” (Mt 17, 17). Con thấy Matthêu đâu nói gì về sự kém lòng tin của người này đâu. Biết đâu ông ta tin, chính vì tin nên ông ta mới chạy đến với Chúa. Người ta chạy đến với mình là mừng rồi, ở đó còn rầy la người ta nữa. Nhưng qua đó con mới thấy, những việc Chúa làm đều với mục đích là củng cố đức tin cho người ta.

Nhiều người vất vả về vụ này, cha mẹ đứa bé chắc chắn rất đau khổ, chạy thầy, chạy thuốc cho nó. Các môn đệ cũng đã điên đầu vì cứ trừ tới trừ lui hoài mà quỷ không chịu xuất ra, có lẽ các ông cũng bị chạm tự ái vì mình là môn đệ của một người nỗi tiếng như vậy mà trừ quỷ không được. Sự can đảm các ông có được chắc chắn bởi vì uy tín của Chúa lúc đó. Thế nhưng với Chúa thì rất dễ dàng: “Đức Giêsu quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó” (Mt17, 18). Con nhớ lại lời thiên thần truyền tin cho Đức Mẹ: “Đối với Chúa không gì là không thể làm được”. Con tin Chúa làm được tất cả mọi chuyện.

Thấy Chúa hành động một cách dễ dàng như vậy nên các môn đệ mon men lại gần hỏi riêng Chúa chứ không dám hỏi công khai vì mắc cỡ: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” (Mt 17, 19). Chúa cũng trả lời một cách đơn giản hết sức: “Tại anh em kém tin” (Mt 17, 20). Từ suy nghĩ, lời nói, việc làm của Chúa, con thấy mọi chuyện đối với Chúa rất nhẹ nhàng và bình thản, bởi vì Chúa biết rõ mình có quyền năng trên những điều đó.

Qua lời Chúa hôm nay trước hết cho con thấy rằng chỉ có Chúa là Đấng quyền năng. Vì vậy con đừng “tài khôn” như các môn đệ để đòi làm những chuyện lớn lao, phi thường. Chúa biết sức của mỗi người qua đức tin của họ để trao phó cho họ những nhiệm vụ tương xứng. Kế đến con tha thiết nài xin Chúa ban thêm đức tin cho con, vì đức tin là một ân ban của Chúa dành cho những tâm hồn tha thiết sống đức tin. Khi có đức tin con sẽ được bình an trước những nghịch cảnh sóng gió của cuộc đời, những tai ương bấp bênh của cuộc sống, vì giống như Chúa, con biết rằng những thứ đó không làm gì được con. Amen.

Chia sẻ Bài này:

facebookShare Email Email Print Bài này Print Bài này