Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần II Thường Niên C

THỨ BẢY

Bài đọc 1
2Sm 1,1-4.11-12.19.23-27

Trong những ngày ấy, sau khi thắng quân Amalec, Ðavít trở về, và tạm nghỉ hai ngày tại Sicelê. Qua ngày thứ ba, có người từ trại quân của Saolê trở về, áo quần rách nát, đầu tóc đầy bụi bặm, anh đến trước mặt Ðavít sấp mình kính lạy. Ðavít hỏi anh: “Ngươi từ đâu tới?” Anh ta trả lời: “Tôi trốn từ trại quân Israel về”. Ðavít lại hỏi: “Có chuyện gì xảy ra đó, hãy kể lại cho ta nghe”. Anh ta nói: “Dân chúng chạy trốn khỏi chiến trường, nhiều người trong dân đã bị hạ sát, vua Saolê và thái tử Gionathan cũng tử trận”.

Ðavít liền xé áo mình ra, các người hầu cận của ông cũng làm như thế. Tất cả đều than van khóc lóc và ăn chay cho tới chiều để chịu tang vua Saolê, thái tử Gionathan, dân Chúa và nhà Israel, vì họ ngã gục dưới lưỡi gươm. (Và Ðavít đã khóc rằng:)

“Các nhân tài Israel đều bị giết trên núi. Cớ sao các anh hùng bị ngã gục như thế?

“Saolê và Gionathan đáng yêu đáng quý, khi sống cũng như khi chết, họ không hề lìa nhau. Họ lanh lẹ hơn chim phượng hoàng, và hùng dũng hơn loài sư tử. Hỡi thiếu nữ Israel, hãy than khóc Saolê đi, người đã mặc cho các cô áo điều sặc sỡ, đã gắn lên y phục các cô những đồ nữ trang bằng vàng.

“Cớ sao các anh hùng lại ngã gục trên chiến trường như thế?

“Gionathan đã bị giết trên đồi cao. Hỡi anh Gionathan, tôi thương tiếc anh. Tôi yêu mến anh, và tình bạn giữa đôi ta cao quý hơn tình yêu phụ nữ.

“Cớ sao mà các anh hùng lại ngã gục như thế? Cớ sao binh khí lại bị phá huỷ như thế?”

 

Tin mừng
Mc 3, 20-21

Khi ấy Chúa Giêsu cùng các môn đệ trở về nhà, và dân chúng đông đảo lại đổ xô tới, đến nỗi Người không dùng bữa được. Những thân nhân của Người hay tin đó, liền đi bắt Người, vì họ nói: “Người đã mất trí”. 

 

Suy niệm 1

Đoạn sách này làm nổi bật hình ảnh của Đavit, một con người nặng tình, nặng nghĩa. Nặng tình với người bạn thân là Giônathan; nặng nghĩa với vua Saolê, dù ông ghanh ghét và muốn tiêu diệt Đavit.

Khi hay tin cha con của vua Saolê và Giônathan tử trận, theo cái nhìn bình thường lẽ ra Đavit phải mừng, vì từ đây mình chính thức làm vua, không còn ai ganh tị và hãm hại mình nữa… Nhưng không, Đavit đã chân thành khóc thương vua Saolê và bạn mình: “Họ cử hành tang lễ, khóc lóc và ăn chay”. Ông đã có bài văn tế thật cảm động, khiến người đọc không hề biết đây là bài văn tế dành cho người đã từng hãm hại và không muốn ông làm vua.

Qua đó, cho chúng ta thấy Thiên Chúa đã chọn lựa một con người có đức tin và lòng trung nghĩa. Hai thái độ này sẽ giúp chúng ta vững vàng, mạnh mẽ trong cuộc sống hằng ngày. Đức tin và lòng trung nghĩa làm đẹp lòng cả Đức Chúa và người đời.

Xin Chúa cho chúng con biết “vui với người vui, khóc với người khóc”. Vì dung mạo thương xót của Chúa Cha được thể hiện nơi Đức Giêsu, Đấng luôn đồng cảm với con người chúng con.

 

Suy niệm 2

Hôm nay người nhà của Chúa đi bắt Chúa về “vì họ nói rằng Người đã mất trí” (Mc 3,21). Họ nghĩ rằng Chúa mất trí cũng đúng thôi, vì một thanh niên khỏe mạnh, bỗng nhiên bỏ cha mẹ, nhà cửa, đi lang thang, rày đây mai đó. Nếu không phải là kẻ mất trí thì cũng là một người tâm thần. Họ nghĩ rằng Ngài không bình thường vì Ngài dám đụng tới các lãnh tụ tôn giáo thời đó, những người có quyền thế trong dân. Họ buồn cười vì Chúa Giêsu chơi trò lãnh tụ. Ngài chọn gọi một nhóm hỗn tạp, toàn là những tay ngu dốt, có được một người học thức là Matthêu, nhưng khi theo Thầy Giêsu, ông cũng phải bỏ cả nghề thu thuế của mình… Nhìn vào nhóm này người ta cũng biết chủ nhân nó là ai…

Tuy nhiên những hành động của Chúa Giêsu đã cho thấy nguyên tắc của Ngài hoàn toàn khác với con người. Ngài không cần đến một cuộc sống bình yên, ổn định. Ngài vứt bỏ lối sống an toàn, né tránh sự thật. Ngài làm ngơ trước những phê bình chỉ trích của kẻ khác.

Từ lối sống của Chúa Giêsu mà chính những người thân cho là điên dại, con cũng phải trở nên kẻ dại khờ như Thầy mình.

Con không màn một cuộc sống bình yên, an phận, nhưng phải mạnh mẽ ra đi trong hành trình đức tin của mình. Nhiều khi vì công ăn việc làm, vì lo cho cuộc sống mà con đã sẵn sàng bỏ Chúa. Con phải dám từ khước những bảo đảm cho cuộc sống mình, để sống cho lý tưởng của mình.

Con không ngại nói lên chân lý và sự thật trong sự khôn ngoan mà Chúa đã ban cho con. Con không sợ đụng đến những ai xúc phạm đến Chúa, xúc phạm đến niềm tin của con, bằng cách dám nói và sống theo sự thật và chân lý.

Con bỏ qua những chê bai, phê bình, chỉ trích để làm theo những gì mà Chúa đã dạy cho con.

Lạy Chúa, theo Chúa, sống với Chúa nhiều khi phải chấp nhận bị người khác gọi là điên khùng, vì cách sống của con không giống như những suy nghĩ trên bình diện phàm tục. Thế nhưng nếu con mạnh dạn để đương đầu với lối sống bình thường và tầm thường của thế gian, thì con sẽ thuộc về Nước Trời.

Xin ơn Chúa giúp để con dám trở nên người dại khờ vì tình yêu.

Trang: 1- Thứ Hai 2- Thứ Ba 3- Thứ Tư 4- Thứ Năm 5 – Thứ Sáu 6- Thứ Bảy

Chia sẻ Bài này:

facebookShare Email Email Print Bài này Print Bài này