Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần II Thường Niên C

THỨ TƯ

Bài đọc 1
1Sm 17, 32-33.37.40-51

Trong những ngày ấy, khi người ta dẫn Ðavít đến trước Saolê, thì Ðavít nói với Saolê rằng: “Ðừng ai lo sợ gì cả. Tôi đây, tôi tớ của bệ hạ, tôi sẽ ra chiến đấu với tên Philitinh”. Saolê nói cùng Ðavít rằng: “Ngươi không thể chống cự và chiến đấu với tên Philitinh đó đâu, vì ngươi còn bé nhỏ, mà anh ta là một chiến sĩ từ lúc còn niên thiếu”.

Ðavít liền đáp: “Chúa đã từng cứu tôi thoát khỏi nanh vuốt sư tử và gấu, Người sẽ giải thoát tôi khỏi tay tên Philitinh đó”. Saolê mới nói với Ðavít: “Ngươi hãy đi và Chúa ở cùng ngươi”.

Ðavít lấy cây gậy mà chàng quen cầm trong tay. Chàng lựa năm viên đá bóng láng dưới khe nước, bỏ vào bị chăn chiên mà chàng thường đeo bên mình.

Tay chàng cầm trành ném đá ra ứng chiến với tên Philitinh. Tên Philitinh có vệ sĩ cầm khí giới đi trước, tiến lại gần Ðavít. Khi tên Philitinh thấy Ðavít, thì khinh bỉ chàng, vì chàng là một thanh niên hồng hào đẹp trai. Tên Philitinh nói với Ðavít: “Tao có phải là chó đâu mà mày cầm gậy đến với tao?” Rồi tên Philitinh nhân danh các thần của y mà nguyền rủa Ðavít. Anh ta nói với Ðavít: “Mày hãy lại đây, tao sẽ phân thây mày cho chim trời và thú đồng ăn thịt”.

Ðavít đáp lại: “Còn mi, mi cầm gươm, giáo, lao mà đến với ta, thì ta đến với mi nhân danh Chúa các đạo binh, Thiên Chúa các đoàn quân Israel mà hôm nay mi đã nhục mạ. Chúa sẽ trao mi vào tay ta, ta sẽ đánh và chặt đầu mi, và hôm nay ta sẽ ném thây quân sĩ Philitinh cho chim trời và thú đồng, để khắp hoàn cầu biết rằng Israel có một Thiên Chúa, và toàn thể cộng đồng này nhận biết rằng: “Chúa không dùng gươm giáo mà giải phóng, vì Người là chủ trận chiến, Người sẽ trao các ngươi vào tay chúng ta”.

Vậy tên Philitinh vùng lên, tiến lại gần Ðavít, và Ðavít hối hả chạy đến nghinh chiến với tên Philitinh. Ðavít thò tay vào bị, lấy viên đá, rồi dùng dây ném đá mà phóng vào trán tên Philitinh, viên đá trúng lủng trán hắn, và hắn liền té sấp xuống đất. Và Ðavít đã dùng dây ném đá và đá mà chiến thắng và hạ sát tên Philitinh. Nhưng vì Ðavít không có sẵn gươm, nên cậu chạy lại đứng trên mình tên Philitinh, lấy gươm của hắn, rút ra khỏi vỏ và chặt đầu hắn.

 

Tin mừng
Mc 3,1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu lại vào hội đường và ở đó có một người khô bại một tay. Người ta để ý quan sát xem Chúa có chữa bệnh trong ngày Sabbat không, để tố cáo Người. Chúa bảo người có tay khô bại rằng: “Ngươi hãy đứng ra giữa đây”. Rồi Người bảo họ: “Trong ngày Sabbat được làm sự lành hay sự dữ? Ðược cứu sống hay là giết chết?” Nhưng họ thinh lặng. Bấy giờ Người thịnh nộ đưa mắt nhìn họ và buồn phiền vì lòng họ chai đá, Người bảo bệnh nhân rằng: “Hãy giơ tay ra”. Người đó giơ tay ra và tay anh ta được lành. Lập tức, những người biệt phái đi ra bàn tính với những kẻ thuộc phái Hêrôđê chống đối Người và tìm cách hại Người.

 

Suy niệm 1

Thiên Chúa thể hiện sức mạnh của Ngài khi con người không cậy dựa vào sức mạnh của họ. Ngược lại, những ai cậy dựa vào sức mạnh của họ thì sẽ bị Thiên Chúa lật đổ.

Trong khi mọi người sợ hãi tên Gôliat của quân Philitinh vì quả thật sức mạnh của nó thật là khủng khiếp. Còn Đavit hoàn toàn đối lập với sự dữ tợn của Gôliat: “Cậu còn trẻ, có mái tóc hung và đẹp trai” (1Sm17, 42). Vũ khí của cậy chỉ là cây gậy để đi cho vững vàng, năm hòn đá cuội để đuổi thú dữ… Nhưng Đavit đã thắng được Gôliat. Chiến thắng này đã được Đavit xác tín ngay từ đầu: “Đức Chúa là Đấng đã cứu con khỏi vuốt sư tử và vuốt gấu, chính Người sẽ cứu con khỏi tay tên Philitinh này” (1Sm 17, 37).

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết hoàn toàn tín thác vào Chúa như một người con luôn tin tưởng vào sự bao bọc, chở che của cha mẹ mình. Xin đừng để chúng con cậy dựa vào tiền bạc, quyền lực và khả năng riêng tư của mình. Vì những ai cậy dựa vào sức riêng của mình đều không đứng vững trước mặt Chúa.

 

Suy niệm 2

Hôm nay Chúa Giêsu lại gặp phải vấn đề ngày Sabat đối với một nhóm người thuộc về tòa Công Luận. Họ có nhiệm vụ vào Đền Thờ quan sát mọi người, nhất cử, nhất động của người khác trong hội đường đều không thể qua mắt họ. Việc đến Đền Thờ để thợ phượng là việc phụ. Việc theo dõi, quan sát, bắt bẻ người khác mới là việc chính. Đối tượng mà hôm nay họ nhắm đến chính là Chúa Giêsu, khi có một người bị bại tay cũng vào Đền Thờ: “Họ rình xem Đức Giêsu có chữa người ấy vào ngày Sa bat không?” (Mc 3, 2).

Luật Do Thái rất chi tiết về ngày Sabat. Chỉ khi nào mạng sống con người bị đe dọa mới được được chăm sóc thuốc men thôi. Vì vậy nếu có một người bị tường sập đè lên, thì người ta chỉ cần dọn dẹp để xem người ấy còn sống hay không. Nếu còn sống thì trợ giúp. Nếu đã chết thì để đó chứ không được kéo ra. Một ngón tay bị đứt thì được băng bó chứ không được xức dầu. Nghĩa là chỉ được phép cứu sống chứ không được phép làm cho giảm đau.

Như vậy về mặt lý thuyết, mạng sống của người bại tay không hề lâm nguy. Nhưng Chúa Giêsu chẳng những cho người ta được sống, mà còn phải sống dồi dào. Ngài không để cho luật lệ làm cho người khác phải khổ sở.

Ngài đặt cho nhóm Pharisêu này hai câu hỏi: “Trong ngày Sabat được làm điều lành hay điều dữ”? Dĩ nhiên điều lành phải làm và điều dữ thì bất cứ ngày nào cũng không được làm. Bỏ mặc một người tàn tật khi có thể giúp người ấy được là một điều dữ. Cho nên phải giúp người tàn tật, vì đó là điều tốt.

Câu hỏi thứ hai là ngày Sabat giết người hay cứu người là hợp pháp. Câu hỏi của Chúa Giêsu sâu xa hơn nhiều. Hành động cứu người của Chúa Giêsu sẽ mở ngõ cho hành động kết án và giết chết Ngài của những người Pharisêu. Vì vậy câu hỏi này đánh trúng vào tim đen của họ, vạch trần sự thật nơi bản thân của họ, khiến họ rất đau. Chúa Giêsu có ý muốn nói ngày Sabat tôi cứu người, còn các anh giết người. Chúng ta không ngạc nhiên khi “họ làm thinh”. Nhưng trong sự thinh lặng của họ là cả một sự uất ức. Chính vì vậy họ đã “lập tức bán tính với phe Hêrôđê để giết Đức Giêsu”.

Qua câu chuyện này tôi nhận thấy có hai lối sống đạo. Một lối sống theo hình thức, lễ nghi giống như những người Pharisêu. Cũng giống như một số người nghĩ rằng giữ đạo là đi lễ ngày Chúa Nhật, không cướp của giết người, không ngoại tình… là đủ rồi; mà không dấn thân vào những việc lành phước đức, không thực thi lòng thương xót, không biết hy sinh hãm mình…

Còn Chúa Giêsu, đạo là phục vụ, là mến Chúa, yêu người, là nhạy cảm trước nỗi đau của người khác và đưa tay ra san sẻ với họ.

Lạy Chúa, xin cho con thay đổi cách thức sống đạo của con bằng cách thay đổi tận con tim. Xin cho con đừng quá nệ vào hình thức mà bắt người khác phải chịu đau khổ vì những luật lệ. Nhưng cho con biết hướng đến tình yêu để giúp người khác có thể chạy đến với lòng thương xót của Chúa.

Trang: 1- Thứ Hai 2- Thứ Ba 3- Thứ Tư 4- Thứ Năm 5 – Thứ Sáu 6- Thứ Bảy

Chia sẻ Bài này:

facebookShare Email Email Print Bài này Print Bài này