Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần II Thường Niên C

THỨ BA

1Sm 16,1-13

Bài đọc 1

Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Samuel rằng: “Ta đã loại bỏ Saolê không cho cai trị Israel nữa, thế mà ngươi còn thương khóc nó đến bao giờ? Ngươi hãy đổ dầu cho đầy bình và lên đường; Ta sai ngươi đến nhà Isai dân thành Bêlem. Vì Ta chọn một người con của ông ấy lên làm vua”. Samuel thưa: “Làm sao mà đi được? Vì nếu Saolê hay biết việc đó, ông sẽ giết con”. Chúa nói: “Ngươi hãy tự tay bắt một con bê trong đàn, và nói: ‘Tôi đến để dâng lễ tế lên cho Chúa’. Ngươi sẽ mời Isai đến để dự lễ tế, Ta sẽ tỏ cho ngươi biết việc phải làm, và sẽ chỉ cho ngươi biết phải xức dầu cho ai?”

Vậy Samuel làm như lời Chúa dạy và đi đến Bêlem. Các vị kỳ lão trong thành bỡ ngỡ chạy đến Samuel mà nói rằng: “Ông đem bình an đến chăng?” Ông đáp: “Phải, bình an! Tôi đến để dâng lễ tế cho Chúa. Các ông giữ mình thanh sạch và cùng tôi đến dâng của lễ”. Vậy ông làm cho Isai và con cái ông ấy được thanh sạch và mời họ đến dâng lễ tế. Khi (họ) vào nhà, Samuel gặp ngay Êliab và nói: “Có phải người xức dầu của Chúa đang ở trước mặt Chúa đây không?” Và Chúa phán cùng Samuel: “Ðừng nhìn xem diện mạo, vóc cao, vì Ta đã loại nó rồi; Ta không xem xét theo kiểu con người, vì chưng con người nhìn xem bên ngoài, còn Thiên Chúa thì nhìn xem tâm hồn”. Isai gọi Abinađab đến và dẫn đến trước mặt Samuel. Samuel nói: “Cũng không phải Chúa chọn người này”. Isai cho dẫn Samma đến. Samuel lại nói: “Nhưng Chúa cũng không chọn người này”. Isai lần lượt đem bảy đứa con mình ra trình diện với Samuel. Samuel nói với Isai: “Chúa không chọn ai trong những người này”. Samuel nói tiếp: “Tất cả con ông có bấy nhiêu đó phải không?” Isai đáp: “Còn một đứa út nữa, nó đi chăn chiên”. Samuel nói với Isai: “Ông hãy sai người đi gọi nó về, vì chúng ta không ngồi vào bàn ăn trước khi nó về”. Isai sai người đi tìm đứa con út. Ðứa út này có mái tóc hoe, có đôi mắt xinh và gương mặt đẹp. Chúa phán: “Ngươi hãy chỗi dậy, xức dầu lên nó, vì chính nó đó”. Samuel lấy bình dầu ra, xức lên nó trước mặt các anh em, và Thánh Thần Chúa ngự trong Ðavít từ ngày đó trở đi. Còn Samuel đứng dậy trở về Rama.

 

Tin mừng

Mc 2,23-28

Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, môn đệ Người vừa đi vừa bứt lúa. Tức thì những người biệt phái thưa Người rằng: “Kìa Thầy xem. Tại sao ngày Sabbat người ta làm điều không được phép như vậy?” Người trả lời rằng: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy điều mà Ðavít đã làm khi ngài và các cận vệ phải túng cực và bị đói ư? Người đã vào nhà Chúa thời thượng tế Abiata thế nào, và đã ăn bánh dâng trên bàn thờ mà chỉ mình thượng tế được ăn, và đã cho cả các cận vệ cùng ăn thế nào?” Và Người bảo họ rằng: “Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat; cho nên Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat”.

 

Suy niệm 1

Đoạn sách 1Sm chương 16 nói về việc Thiên Chúa quyết định từ bỏ Saolê vì ông không vâng lời Thiên Chúa. Ông chỉ muốn làm đẹp lòng người đời nên đã sẵn sàng bỏ qua giới luật của Chúa. Hôm nay Thiên Chúa sai Samuel đi xức dầu tấn phong người thay thế cho Saolê.

Samuel vẫn còn cái nhìn của con người. Ông chọn người xứng đáng theo tiêu chí của ông. Nhưng “Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm: người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn Đức Chúa thì thấy tận đáy lòng” (1Sm 16, 7b). Cuối cùng, Samuel đã làm theo sự chỉ dạy của Thiên Chúa để xức dầu tấn phong Đavit làm vua của Israel.

Thiên Chúa không nhìn theo kiểu con người, vì con người chỉ thấy những cái bên ngoài. Còn Thiên Chúa thấu suốt mọi sự, vì vậy Ngài chọn lựa dựa trên tiêu chí của lòng thương xót.

Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng xét đoán người khác, vì chỉ một mình Chúa mới thấu suốt mọi sự. Xin cho chúng con đừng thắc mắc tại sao Chúa lại làm thế này mà không làm thế kia. Trên hết mọi sự, xin cho chúng con biết bỏ qua cái nhìn phàm tục để nhìn với cái nhìn của Chúa.

 

Suy niệm 2

Hôm nay Chúa Giêsu bị những người Pharisêu mắng vốn: “Ông coi, ngày Sabat mà họ làm gì kìa? Điều ấy đâu được phép” (Mc 2,24). Các môn đệ Chúa đã làm gì để bị mắng vốn? Thì ra:“Vào ngày Sabat, Đức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa. Dọc đường các môn đệ bắt đầu bứt lúa” (Mc 2,23).

Lại một lần nữa Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài vấp phải luật ngày Sabat. Nếu như các môn đệ bứt lúa vào ngày thường thì không có chuyện gì xảy ra. Theo luật Do Thái, người ta có thể tự do bứt bông lúa ngoài đồng, miễn là đừng đem lưỡi hái theo gặt là được. Nhưng khốn nỗi, các môn đệ Thầy Giêsu lại bứt bông lúa vào ngày Sabat. Theo luật của người Do Thái, việc làm được phân chia thành 39 đề mục khác nhau, trong đó 4 việc đầu là: Gặt, rê, sàng và nấu. Các môn đệ bứt lúa là hành động gặt, vò nát trong tay là hành động rê, thổi cho vỏ trấu bay là sàng, bỏ vào miệng nhai là nấu… Chúng ta cho là quá đáng, nhưng thực sự người Do Thái giải thích luật theo kiểu như vậy. Cho nên các môn đệ của Chúa Giêsu đã vi phạm tất cả các luật lệ đứng đầu. Ngày nay chúng ta thấy có vẻ kỳ cục, nhưng vào thời Chúa Giêsu, đây là vấn đề sinh tử.

Chúa Giêsu đã kể câu chuyện trong sách Samuel quyển thứ nhất về việc vua Đavit trong khi chạy trốn vua Saul đã ăn bánh tiến trong đền thờ, thứ bánh chỉ dành cho các thượng tế, vì ông quá đói. Chúa Giêsu đã dùng kinh thánh để chứng mình rằng con người phải được đặt lên trên lề luật. Hay nói cách khác: lề luật được lập ra là vì con người.

Từ câu chuyện hôm nay tôi nhận thấy mình hãy có được thái độ tự do nội tâm. Dĩ nhiên tự do không phải là muốn làm gì thì làm, mà tự do là hành động theo chân lý của Chúa. Nghĩa là sống hoàn toàn thoải mái, vượt lên trên lề luật, miễn là đừng có gì nghịch lại với chân lý Chúa dạy.

Ngày Chúa Nhật tôi không đi lễ được vì lý do tôi phải nuôi người bệnh, thì tôi cứ việc chăm sóc cho người bệnh. Tôi sợ người khác sẽ nói tôi lười biếng, giữ đạo không đàng hoàng.

Ngày nào tôi cũng đến nhà Chầu viếng Thánh Thể. Hôm nay tôi có công việc đột xuất, nhưng tôi không an tâm vì sợ người ta không thấy tôi, cho rằng tôi không trung thành. Vì vậy cố gắng hết sức chạy thẳng đến nhà thờ, vô nhà Chầu, quỳ đó để người ta biết rằng cứ đến giờ này là tôi vào nhà Chầu.

Thái độ tự do nội tâm là tôi có được phong cách sống nhẹ nhàng với chính mình, với những người xung quanh. Tự do nội tâm còn là sự nhạy bén trong đời sống đức tin để tôi có thể nhận ra điều Chúa muốn và mau mắn thực hành. Tôi không lo lắng, sợ hãi trước dư luận về tôi, vì trong tất cả tôi đã đặt dưới cái nhìn của Chúa.

Lạy Chúa, không lề luật nào có thể ràng buộc con ngoài giới luật yêu thương của Chúa. Vì vậy khi con đã yêu mến Chúa hết lòng và yêu mến anh chị em hết sức thì con không còn phải lo sợ gì nữa.

Xin cho con đừng để cho lề luật quá đè nặng mình, nhưng biết sử dụng lề luật như phương thế giúp con nên trọn lành.

Xin cho con biết thông cảm với người khác khi thấy họ đi ra ngoài khuôn khổ của lề luật.

Xin cho con biết suy nghĩ chín chắn trước khi kết luận về một vấn đề gì, vì nhiều khi con chỉ thấy bên ngoài, còn sự việc bên trong con không được rõ.  

Trang: 1- Thứ Hai 2- Thứ Ba 3- Thứ Tư 4- Thứ Năm 5 – Thứ Sáu 6- Thứ Bảy

Chia sẻ Bài này:

facebookShare Email Email Print Bài này Print Bài này