Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần II Thường Niên C

Lm. Giuse Trực

 

THỨ HAI – Trang 1

THỨ BA – Trang 2

THỨ TƯ – Trang 3

THỨ NĂM – Trang 4

THỨ SÁU – Trang 5

THỨ BẢY – Trang 6

 

THỨ HAI

Bài đọc 1
1Sm 15,16-23

Trong những ngày ấy, Samuel nói cùng Saolê rằng: “Thôi! Tôi sẽ tuyên bố cho ông những điều Thiên Chúa đã nói với tôi trong đêm qua”. Và Saolê đáp: “Ngài cứ nói”. Samuel liền nói: “Khi ông tự thấy ông còn bé nhỏ, há ông đã chẳng được đặt làm thủ lãnh các chi họ Israel sao? Và Thiên Chúa đã chẳng xức dầu phong ông làm vua Israel sao? Chúa đã sai ông lên đường và nói: “Hãy đi giết quân Amalec tội lỗi, và hãy giao chiến với chúng cho đến khi tận diệt chúng”. Tại sao ông không nghe lời Chúa, mà lại chạy theo chiến lợi phẩm và làm điều tội lỗi trước mặt Chúa như vậy?” Saolê nói với Samuel: “Vâng, tôi đã nghe lời Chúa, đã đi trên đường Chúa sai tôi, đã bắt Aga vua Amalec, và tàn sát dân Amalec. Nhưng trong các chiến lợi phẩm, dân chúng đã lấy chiên bò, những vật nhất hạng họ cướp được để tế lễ Chúa là Thiên Chúa của họ tại Galgalê”.

Samuel nói: “Này Chúa ưa thích của lễ toàn thiêu và hy lễ hơn sự vâng lời Chúa ư? Vì vâng lời thì tốt hơn của lễ, và tuân lệnh thì cao đẹp hơn dâng mỡ cừu; vì phản bội thì giống như tội tà thuật, còn ngoan cố thì giống như tội thờ bụt thần. Vậy bởi ông khinh bỉ lời Chúa, nên Chúa truất phế không cho ông làm vua nữa”.

 

Tin mừng
Mc 2,18-22

Khi ấy, môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, họ đến nói với Chúa Giêsu rằng: “Tại sao môn đồ của Gioan và các người biệt phái ăn chay, còn môn đồ Ngài lại không ăn chay?” Chúa Giêsu nói với họ: “Các khách dự tiệc cưới có thể ăn chay khi tân lang còn ở với họ không? Bao lâu tân lang còn ở với họ, thì họ không thể ăn chay được. Nhưng sẽ đến ngày tân lang bị đem đi, bấy giờ họ sẽ ăn chay. Không ai lấy vải mới mà vá áo cũ, chẳng vậy, miếng vải vá sẽ rút lại mà kéo áo cũ, và chỗ rách lại tệ hơn. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, chẳng vậy, rượu sẽ làm vỡ bầu da, và rượu đổ, bầu da hư. Nhưng rượu mới phải để trong bầu da mới”.

 

Suy niệm 1

Vua Saolê đã nghe, sợ dân hơn là kính sợ và vâng phục Thiên Chúa. Ông không tuân giữ luật tru hiến, mặc dù ông có ý ngay lành là dâng cho Thiên Chúa những của tốt nhất từ người Amalec.Nhưng Samuel cho ông biết: “Đức Chúa có ưa thích các lễ toàn thiêu và hy lễ như ưa thích người ta vâng lời Đức Chúa không?” (1Sm 15, 22a). Qua đó Samuel đã đưa ra phương châm: “Vâng phục thì tốt hơn là dâng hy lễ” (1Sm 15, 22b).

Sự vâng phục thể hiện lòng yêu mến, tôn kính của chúng ta đối với Thiên Chúa. Khi yêu mến Thiên Chúa, tất cả mọi sự khác trở nên hàng thứ yếu. Khi có Thiên Chúa, chúng ta chẳng cần làm đẹp lòng ai khác.

Điều đó được nói đến trong bài Tin Mừng hôm nay. Có người thắc mắc với Chúa Giêsu: “Tại sao môn đệ của Gioan và các môn đệ người Pharisêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?” Chúa Giêsu đã cho họ thấy các môn đệ của Ngài có niềm vui sâu xa hơn là được ở bên “chàng rể” vì vậy không cần phải ăn chay.

Người đời tìm làm đẹp lòng người khác để được nhiều cái lợi. Môn đệ Chúa Giêsu chỉ tìm làm đẹp lòng Chúa.

Lạy Thiên Chúa đầy lòng thương xót. Xin cho chúng con biết vâng theo thánh ý Chúa hơn là tìm đẹp lòng người đời. Xin cho chúng con tìm đến với Chúa với tất cả tình yêu thương chứ không phải vì sợ hãi. Vì nếu chúng con đến với Ngài bằng sự sợ hãi, thì chẳng khác nào đến với người đời. Chúa đem lại niềm vui, hạnh phúc muôn đời. Người đời đem lại những lợi lộc chóng qua.

 

Suy niệm 2

Ăn chay là một trong những truyền thống đạo đức tốt đẹp của người Do Thái. Mỗi năm họ chỉ bắt buộc giữ chay vào ngày lễ Xá Tội, ngày toàn dân xưng tội để được Chúa thứ tha, ngày này thích hợp cho việc giữ chay. Nhưng có một số người đạo đức hơn, họ sẽ giữ chay hai ngày trong tuần, thứ Hai và thứ Năm.

Người ta có thể ăn chay để từ chối những điều mình ưa thích, cho tâm hồn thanh thản hơn. Hoặc là để tự kiềm chế, để biết mình có thể làm chủ lấy mình chứ không để những thứ ưa thích làm chủ mình. Để chắc chắn rằng không gì mình yêu thích đến độ mình không thể từ bỏ chúng… Chúa Giêsu không chống đối việc ăn chay theo tinh thần đạo đức, ngược lại Ngài còn khuyên các môn đệ của mình phải ăn chay để có thể trừ quỷ.

Điều rắc rối là có một số người ăn chay nhằm mục đích khoe khoang lối sống lập dị, khắc khổ. Họ muốn người ta chú ý về đời sống đạo đức của mình. Họ muốn người ta khâm phục ý chí mạnh mẽ của họ. Hơn thế nữa họ muốn cả Thiên Chúa phải nhìn đến “sự tan nát bên ngoài” của họ. Họ ăn chay mà mặt mày nhăn nhó, quần áo xốc xếch, vẻ mặt khổ não… Họ tưởng rằng chính những hành động phụ thêm đó sẽ làm cho Thiên Chúa động lòng.

Chính vì vậy câu hỏi: “Tại sao các môn đệ ông Gioan và các môn đệ người Pharisêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?” (Mc 2,18) không nhằm ngụ ý trách móc, mà nhằm ngụ ý khoe khoang: “Môn đệ ông không giống chúng tôi gì hết, chúng tôi ăn chay tuần 2 lần, chúng tôi sống khắc khổ lắm, quần áo chúng tôi xốc xếch, đầu tóc chúng tôi rối nùi…” Ngụ ý sâu xa của họ là chúng tôi đạo đức thánh thiện lắm đây!

Chúa Giêsu đã cho họ biết tại sao môn đệ của Ngài không ăn chay. Ngài là một người biết rõ lề luật của người Do Thái, trong đó có một luật ghi rằng: “Những ai đến dự tiệc cưới đều được miễn trừ mọi việc tuân hành nghi lễ tôn giáo để tránh làm giảm niềm vui”. Tuần lễ kết hôn là tuần lễ hạnh phúc nhất của người Do Thái. Họ mở tiệc ăn mừng cùng với những người bạn thân thiết của họ. Trong cuộc vui đó không thể có việc giữ chay dựa trên cả lý và tình. Về lý thì luật lệ không buộc họ phải ăn chay. Về tình thì họ phải chia sẻ niềm vui với người bạn của mình. Cho nên Chúa Giêsu đã nói: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ” (Mc 12, 19). Chúa Giêsu đã ví các mộn đệ của Ngài như bạn thân của cô dâu và chú rể được mời đến chia sẻ niềm vui với họ. Vì vậy họ không thể và càng không được phép ăn chay vì đang chung vui với cô dâu chú rể.

Từ ý tưởng đó tôi khám phá ra được niềm vui trong đời sống đức tin. Khám phá ra Đức Kitô và sống tình bạn thân thiết với Ngài chính là chìa khóa hạnh phúc của chúng ta.

Niềm vui trong đời sống đức tin của chúng ta được Đức Thánh Cha Phanxicô diễn tả trong Tông Huấn Niềm Vui Tin Mừng, hệ tại ở việc gặp gỡ Đức Kitô trong một tình bạn cá vị với Ngài, chứ không phải bởi những việc làm cho Ngài. Trong tình bạn với Thiên Chúa, mỗi người với một cá tính riêng, không ai giống ai. Điều quan trọng là tôi thực sự hạnh phúc vì được làm bạn với Chúa, tôi không gượng ép, tôi không gồng mình để được Chúa chú ý và những người xung quanh thán phục…

Niềm vui trong Chúa của tôi cũng phải tôn trọng niềm vui của người khác, cũng phải để cho người khác có thể vui vì được gặp gỡ Chúa. Nhiều khi tôi không tế nhị đủ, để chỉ mình tôi vui vì gặp Chúa, còn những người xung quanh mặc cảm vì thấy họ thấp kém hơn tôi.

Lạy Chúa, những thực hành đạo đức chỉ có giá trị khi con thực sự tìm đến Chúa. Khi tìm đến Chúa con sẽ vui mừng vì được gặp gỡ Chúa, có mối tương quan thân tình với Chúa.

Xin cho con khi tìm đến Chúa đừng bắt người khác cũng đi theo con đường của mình, mỗi người một con đường, nhưng gặp gỡ nhau trong niềm vui huynh đệ. 

Trang: 1- Thứ Hai 2- Thứ Ba 3- Thứ Tư 4- Thứ Năm 5 – Thứ Sáu 6- Thứ Bảy

Chia sẻ Bài này:

facebookShare Email Email Print Bài này Print Bài này